Nếu không nhìn thấy người ta tay trong tay...
Thì lòng có chăng đơn độc?
Nếu không nhìn thấy người ta hạnh phúc...
Thì lòng có chăng khát khao?
Và e đã nhỳn thấy a như thế đó !:">Ngày đó...
Nếu không nhìn thấy người ta mỉm cười...
Thì lòng có chăng mộng mơ?
Nếu không nhìn thấy người ta luôn bên cạnh...
Thì lòng giờ có chăng cảm giác trống không?
Nếu không nhìn thấy anh đổi thay từng ngày...
Thì lòng nào biết tê tái!
Nếu không nhìn thấy vòng tay ôm hờ hững...
Thì lòng nào biết xót xa!
Nếu không nhìn thấy ánh mắt anh lướt qua...như chưa hề quen...
Thì lòng nào biết đau nhói!
Nếu không nhìn thấy yêu thương hoen màu theo bụi năm tháng...
Thì lòng nào có chăng...giá buốt!
Tự hỏi mình...
Tạo hóa ban cho ta đôi mắt để làm gì?
Tự hỏi mình...
Tạo hóa ban cho ta trái tim để làm gì?
Ban cho ta đôi mắt để chứng kiến người đời hạnh phúc...
Ban cho ta đôi mắt để chứng kiến hình ảnh người ta yêu đổi thay và dần xa xăm...
Ban cho ta trái tim để cảm nhận ao ước rồi để biết tất cả là ảo tưởng...là vô vọng...
Ban cho ta trái tim để cảm nhận sự mất mác...nhạt nhòa...và bất lực...
Ta tự hỏi...
Đôi mắt này...
Trái tim này...
"KHÔNG CÓ"
thì sẽ ra sao?
Ta sẽ trở thành người mù...
Ta sẽ trở thành kẻ vô cảm...
Và...SẼ KHÔNG CÒN ĐAU THƯƠNG...
Không đau thương ư?
Nhưng có thể là vui sướng không?
Hình như không thì phải...
Nếu không có đôi mắt...sẽ chẳng bao giờ nhìn thấy anh nữa!
Nếu không có đôi mắt...sẽ chẳng bao giờ được nhìn thấy anh cười nữa!
Nếu không có đôi mắt...sẽ chẳng bao giờ nhìn thấy được anh còn bên cạnh nữa...
Nếu không có trái tim sẽ chẳng bao giờ biết hi vọng nữa!
Nếu không có trái tim...sẽ chẳng bao giờ biết hạnh phúc nữa!
Nếu không có trái tim...sẽ chẳng bao giờ cảm nhận được hơi ấm của anh nữa...
Mất mát.....
Lạc lỏng.....
Đau đớn.....